Ñaït ñeán coâng phu thaønh phieán
Töï mình naém chaéc Vaõng Sanh Taây Phöông Cöïc Laïc Theá Giôùi.

phapmontinhdo.vn

THIỀN SƯ VÂN CỐC DẠY ÔNG TA THAY ĐỔI VẬN MỆNH

THIỀN SƯ VÂN CỐC DẠY

ÔNG TA THAY ĐỔI VẬN MỆNH

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Hàng hóa kỳ ý, hy tâm nhập đạo, hy nghĩa là nguyện, khiến trì năm giới, thuận theo giáo huấn tu hành. Ngũ thiện của nhà Phật chính là ngũ giới, nghĩa giống với ngũ thường của truyền thống văn hóa xưa.

Trong Kinh Điển thường nói: Nếu con người có thể giữ năm giới này suốt đời, đời sau không mất thân người.

Mỗi người chúng ta đến nhân gian này là dựa vào điều gì?

Trong đời quá khứ hành trì nghiêm chỉnh năm giới, là do nhân này. Đức Phật nói về nhân quả, mỗi người đến thế gian này là do hai loại thiện nghiệp.

Thứ nhất là dẫn nghiệp: Dẫn dắt chúng ta đến nhân gian này đầu thai, được thân người. Dẫn nghiệp chính là ngũ thiện, là ngũ giới. Trong đời quá khứ không hành trì ngũ giới, sẽ không đạt được thân người. Còn như trong đời quá khứ luôn lấy ngũ giới làm đầu, ngay đời này nghiệp nhân này thành thục, gặp duyên nên chúng ta đầu thai đến nhân gian.

Tuy đều được thân người, nhưng giàu nghèo, sang hèn, trí tuệ hay thông minh không giống nhau, đây là do nguyên nhân gì?

Đây là do một loại nghiệp khác gọi là mãn nghiệp, mãn của viên mãn, do mãn nghiệp khác nhau.

Mãn nghiệp là tu như thế nào?

Tích lũy công đức, là tu từ đây.

Tích lũy công đức không ngoài bố thí, chính là Lục Ba la mật: Bố thí, trì giới, nhẫn nhục, tinh tấn, thiền định, bát nhã, là sáu loại này. Nếu chúng ta đều hành trì sáu loại này, khi đến nhân gian sẽ đại phú đại quý, thông minh tài trí, đặc biệt là bố thí. Trong đời quá khứ, tài bố thí nhiều sẽ được giàu có, bố thí pháp nhiều được thông minh trí tuệ, bố thí vô úy nhiều được mạnh khỏe trường thọ.

Trồng nhân như thế nào thì được quả báo như thế đó, đây gọi là mãn nghiệp. Khi hiểu rõ ràng minh bạch rồi, có thể biết được bản thân, cũng có thể biết người khác. Nếu bản thân có khiếm khuyết, phương diện cuộc sống vật chất rất nghèo khổ, là do trong đời quá khí ít bố thí tài.

Muốn thay đổi cuộc sống chính mình, thì phải làm sao?

Thực hành bố thí tài. Số mạng ông Viên Liễu Phàm thời Nhà Minh không giàu có, cuộc sống rất gian khổ, Thiền Sư Vân Cốc dạy ông ta thay đổi vận mệnh. Ông nghe lời và làm theo, nên vận mệnh của ông thật sự đã thay đổi. Ông là một thư sinh, số mạng không có công danh, nên học hành rất vất vả.

Công danh là gì?

Nói như bây giờ chính là học vị. Nếu như số mạng không có, không có học vị tiến sĩ, không có học vị thạc sĩ, thì suốt đời cũng không đạt được, phải số mạng có mới được.

Vào thời Cổ Đại, học vị cao nhất là tiến sĩ, tương đương với tiến sĩ ngày nay. Thạc sĩ ngày xưa gọi là cử nhân, cữ nhân là học vị thứ hai.

Học vị thứ ba là tú tài, tú tài giống như là tốt nghiệp đại học bây giờ. Ông Liễu Phàm chỉ có học vị tú tài, dù ông học để thi nhưng cũng không đậu, chỉ được bằng tú tài, số mạng không có cử nhân, không có tiến sĩ. Quý vị xem, vậy mà ông ta đã thay đổi vận mệnh, nhờ đoạn ác tu thiện, tích lũy công đức, nên khi tham gia thi ông đã đậu được cử nhân.

Tuy số mạng không có nhưng ông đã thi đậu, chính là vì do trong đời này biết tu, nên đã thay đổi được vận mệnh. Không những đậu được cử nhân, sau khi đậu cử nhân ông tiếp tục thi và đậu được tiến sĩ, bởi thế vận mệnh của ông thật sự đã thay đổi.

Còn thọ mạng của ông chỉ có năm mươi ba tuổi, nhưng ông sống đến bảy mươi chín tuổi, ông đã sống thêm được hai mươi mốt năm, hai mươi mốt năm đó là do đời này ông tu được. Bởi thế quý vị xem, tiền tài, công danh, thọ mạng đều có thể giành được, ở mình không ở người khác.

Ông Liễu Phàm tuy học Phật, trên thực tế vẫn không rời Nho, cũng chính là nói chưa xa rời thế gian. Nếu là hành Bồ Tát đạo, chư vị nên nhớ, điều kiện cơ bản của hành Bồ Tát đạo là phải buông bỏ bản ngã, có cái ta chẳng thể nào tu Bồ Tát đạo được, mà chỉ cầu phước báo. Vô ngã, những gì mình thành tựu được là công đức, quả báo của công đức không thể nghĩ bàn.

***